Hoa hậu Hương Giang: Bàn ăn là "giáo án" dạy con - Tạp chí Đẹp

Hoa hậu Hương Giang: Bàn ăn là “giáo án” dạy con

Sao

Con mới là “vị chỉ huy” cao nhất của chính con

Sao không đỡ con dậy? Sao không đút cho con để nó ăn được nhiều hơn? Nó đã có răng đâu mà bắt nó ăn thô? Nó còn bé lắm, làm sao cho ra ngoài, cho đi bơi được? Sao không làm cho con?… – Còn vô số những câu hỏi trách cứ nữa từ những người xung quanh, bạn có sẵn sàng để chịu đựng? Còn tôi thì tôi luôn tự nhủ: “Con là con của MÌNH, mình là người duy nhất có toàn quyền nuôi dạy con theo cách của chính mình”. Nếu câu trả lời của bạn cũng là “sẵn sàng”, chúng ta đã bước qua được bước cản trở đầu tiên trong hành trình nuôi dạy con tự lập.

Bé Tiểu Panda bụ bẫm – con gái của Hoa hậu Hương Giang.

Chẳng ai có thể ở bên con mãi mãi, bố mẹ không thể bao bọc con trong vòng tay mình, quyết định giúp con, lựa chọn thay cho con cả cuộc đời. Đó là lí do tôi lựa chọn cách dạy con để bé buộc phải suy nghĩ, luôn phải lựa chọn và học cách chịu trách nhiệm với sự lựa chọn đó.

Năng lực suy nghĩ và lựa chọn, đánh giá của một đứa trẻ có thể được nuôi dưỡng sớm nhất qua con đường…. ăn uống. Thực vậy, thay vì nghiền tất cả mọi đồ ăn thành một món cháo thơm phức đầy đủ chất dinh dưỡng như nhiều bố mẹ vẫn làm cho con ăn, tôi lựa chọn ăn dặm kiểu Nhật và BLW (Baby Led Weaning – cách ăn dặm bé tự chỉ huy) kết hợp để con được nếm từng vị riêng biệt, cảm nhận được kết cấu mềm, cứng, nóng, lạnh, vị nguyên chất không gia vị của từng nguyên liệu. Bạn khó chịu khi bị người khác ép ăn uống thế nào thì trẻ con cũng vậy. Con có thể thích, có thể không, có thể ăn ít hơn con người ta nhưng bé bắt đầu học cách hào hứng thử cái mới lạ, điều khiển từng ngón tay bé xíu của mình để lựa chọn và quyết định xem có ăn hay không, ăn bao nhiêu là đủ. Hãy tôn trọng con bắt đầu từ tôn trọng… bao tử của con!

Khi được 16 tháng, “nàng” Tiểu Panda đã được mẹ cho đi học. Ngày đầu tiên đến lớp, cô nàng không hề khóc nhè, ngược lại rất, nhanh nhẹn, vui vẻ, tự tin.

Bàn ăn là… “giáo án”

Với gia đình tôi, bàn ăn là một nơi con học được rất nhiều thứ. Ngay từ lúc bé mới sinh, không ai trong gia đình bị cắt cử riêng ra để trông bé ăn rồi sau đó ăn một mình mà cả nhà luôn ăn cùng nhau, bé nằm ở nôi bên cạnh. Lớn lên một tí xíu, bàn ăn ở nhà là nơi con học cách cư xử như khi ra ngoài nhà hàng, cũng những quy tắc được thống nhất: không ném đồ, không phun phì phì, không la hét, rửa tay trước khi ăn, chỉ ăn khi ngồi trong ghế, không muốn ăn nữa thì tháo khăn ăn, ăn xong thì lấy khăn lau bàn và chổi để tự quét dọn… Đừng hi vọng con sẽ ngoan hơn, nhanh nhẹn hơn khi ra ngoài, còn ở nhà thì xuê xoa sao cũng được. Hãy dạy con những quy tắc ngay từ trong nhà để con làm quen và biến nó thành thói quen của mình.

 

Hoa hậu Hương Giang

Bản tính của trẻ con là ham khám phá. Đóng mở cánh tủ, lục lọi đồ dùng, ấn cái nút này nút kia xem sao, bôi bôi, trát trát lên mặt, cái gì cũng phải nếm một tí, thấy người lớn làm gì cũng bắt chước làm theo… – nhiều khi cũng khiến mình muốn nổi khùng. Nhưng đến giờ tôi vẫn chưa lớn tiếng với con bao giờ và sẽ không lựa chọn cách dùng roi để dạy. Tôi luôn tự nhủ, con làm thế vì một lý do nào đó. Lúc còn bé thì con khóc hẳn vì con đang khó chịu và mẹ phải học cách để “đọc hiểu” tiếng khóc đó. Trừ khi trẻ đang ốm mệt, không có lý do gì mà con tự nhiên khóc cả. Con lớn lên một xíu, tôi luôn hỏi con vì sao lại thế, “nàng” đang cảm thấy thế nào, “nàng” muốn gì… Cũng chẳng dễ dàng gì khi trẻ con thì luôn tay, luôn chân, nghịch cái này một tý, sờ mó cái kia một tẹo. Thay vì cứ luôn miệng nói “không, không được”, hãy giải thích cho con cái đó là gì, nên làm như thế nào. Chẳng có đứa trẻ nào là “hư, nghịch ngợm, phá hoại” cả, chúng chỉ đang khám phá thế giới. Đồng thời, chỉ cho con cách thể hiện nhu cầu, mong muốn của chúng đúng lúc, bé sẽ không quấy khóc giận dỗi. Bạn hãy tin tôi, chỉ cần dành thời gian để hướng dẫn, trẻ con học hỏi nhanh hơn chúng ta rất nhiều. Làm mẹ khiến khả năng kiềm chế và sự kiên nhẫn của tôi tăng lên đáng kể.

Tiểu Panda thích tự làm mọi việc: 13 tháng biết tự xúc cơm ăn; 16 tháng tự lấy quần áo, tự vứt đồ dơ đi… Có lúc “cô nàng” còn vừa “À ơi”, vừa tự vỗ mông ngủ.

Bây giờ “nàng” nhà tôi mới được 18 tháng tuổi, nhưng bé dường như đã có chủ kiến của riêng mình và tôi luôn hỏi con trước khi làm điều gì đó. Nghe thì có vẻ hơi buồn cười đúng không? Mình là mẹ cơ mà, cứ bắt con làm theo là được! Nhưng tôi lại thích nhìn “nàng” như một con người độc lập, có sở thích, có suy nghĩ. “Nàng” mà không thích thì sẽ chu mỏ lên “no, no, no” và tôi biết là con chưa sẵn sàng. Luôn có nguyên nhân đằng sau ý kiến của con, và bố mẹ hãy là người kiên nhẫn tìm hiểu tại sao. Hãy kiên nhẫn, cổ vũ, hướng dẫn con từng chút một, tin tưởng vào suy nghĩ và sự lựa chọn của con. Thứ quý giá nhất chúng ta có thể cho tuổi thơ của con là thời gian…

 

Nàng” mà không thích thì sẽ chu mỏ lên “no, no, no” .
 

Hoa hậu Hương Giang
Ảnh: Thảo Trần


logo

Tác giả “Thi nhân Việt Nam” từng nói: “Trong mỗi chúng ta đều có một người nhà quê”. Bạn có nghĩ, thời facebook, “trong mỗi chúng ta (cũng) đều có một… nhà báo”, một nhà “phản biện xã hội”? Nữa là, với một “người của công chúng”, mà ảnh hưởng của họ, trong mỗi phản biện, phát ngôn, nhiều khi còn có sức “công phá” hơn một bài báo “chính hiệu”?

Đẹp xin mời bạn đến với “SAO LÀM BÁO”, để được nhìn thấy những “nhà báo” trong mỗi “ngôi sao”, đồng thời xin mời những người của công chúng nói lên tiếng nói của mình, bằng trách nhiệm công dân của một người nghệ sỹ, trước những vấn đề không – của – riêng – ai.

>> Xem thêm – Người mẫu Hà Anh: Giấc mơ “đồng hồ cát” – không khó như bạn nghĩ!

Thực hiện: depweb

29/09/2014, 16:48