"Bí mật của Walter Mitty" truyền cảm hứng tuyệt vời - Tạp chí Đẹp

“Bí mật của Walter Mitty” truyền cảm hứng tuyệt vời

Review

Mở đầu bộ phim về Walter Mitty khá nhàm tẻ, cách dẫn chuyện chậm rãi, từ tốn thông qua từng khung hình được xử lý tinh tế, trên nền nhạc mang phong cách Indie. Người xem dễ cảm thấy mệt mỏi, có gì đó hơi thiếu vắng những tràng cười thường có của Ben Stiller trong những vai diễn khác, tuy nhiên càng về phần cuối phim, mọi người lại cảm thấy hào hứng hơn bao giờ khi rong ruổi theo hành trình của Mitty trong phim.

Walter Mitty, nhân viên chế bản phim của Tạp chí giấy Life nổi tiếng, có cuộc sống cực kỳ nhàm chán, cuộc sống mà chúng ta có thể bắt gặp ở rất nhiều người: ban ngày đi làm, sau đó lầm lũi về nhà, sống cô lập bản thân trong bốn bức tường, kết bạn hay giao lưu chỉ thông qua vài trang mạng xã hội, để rồi bắt đầu một ngày mới lặp lại như vậy. Mitty lại đã từng là một đứa trẻ năng động, thích chơi ván trượt, để tóc bờm ngựa… nhưng chính cuộc sống hàng ngày lại khiến anh đánh mất những đam mê trước đây của mình.

Đến một ngày nọ, vì vấn đề kinh doanh, tạp chí giấy Life bị đóng cửa, để thay vào đó là “Cuộc sống ảo” (Life online). Sự kiện này làm cho nhiều nhân viên có nguy cơ bị sa thải do không phù hợp với cơ cấu mới, Mitty cũng nằm trong số đó. Trước khi đóng cửa, Life ra số cuối cùng, với ảnh bìa của Sean O’Connell, nhiếp ảnh gia gắn bó rất lâu cùng Life. Tuy vậy, một sự cố xảy ra khiến tấm phim thứ 25, được nhấn mạnh sẽ chọn làm bìa, lại biến mất, và với trách nhiệm của một người 16 năm trong nghề, Mitty quyết định lên đường tìm tung tích tấm phim thứ 25.

Câu chuyện và ý nghĩa của bộ phim không mới, nếu không muốn nói nó đã quá nhàm chán, lỗi thời, từng được sử dụng nhiều trước đây trong hàng loạt bộ phim. Tuy nhiên với “Bí mật của Walter Mitty”, Ben Stiller, trong vai trò là diễn viên chính, nhà sản xuất và đạo diễn phim, truyền tải ý nghĩa đó một cách hoàn toàn mới, khiến người xem được truyền cảm hứng một cách đầy kinh ngạc.

 

Bộ phim có nhiều phân đoạn cao trào, ở đó, bất chợt người xem được chứng kiến một Mitty hoàn toàn khác, hành động dứt khoát, kịch tính, mạnh dạn bày tỏ yêu thương, nhưng đó lại hoàn toàn chỉ nằm trong suy nghĩ, tưởng tượng của nhân vật. (Coi đến đây, có lẽ nhiều người mỉm cười mắc cỡ, bởi vì họ nhận ra rằng chính bản thân mình cũng có lúc như vậy: ghét cay ghét đắng một ai đó nhưng không thể làm gì được ngoài ngồi tưởng tượng xem mình có thể hành hạ kẻ kia như thế nào, hay yêu thương một người vô cùng nhưng lại không dám nói ra, để rồi cứ tưởng tượng ra những khung cảnh hạnh phúc giữa hai người). Nhưng tất cả những điều đó sẽ chỉ là tưởng tượng nếu như chúng ta không mạnh dạn thực hiện nó, và Mitty đã dám đứng lên, biến tưởng tượng của mình thành sự thật.

Ở khoảng 2/3 phần sau của phim, người xem mới được chứng kiến những bước đột phá, dám nghĩ dám làm của Mitty, và chứng kiến cuộc hành trình của anh đi truy tìm tấm phim ảnh bìa. Xuyên suốt hành trình đó, Mitty luôn thể hiện cho mọi người thấy ý chí vượt qua chướng ngại, luôn tự biết cách lên tinh thần cho mình trong khó khăn, cũng như kiên trì, kiên định với những gì đã đặt ra ban đầu, để rồi đến cuối cùng, những cố gắng của anh, dù không thể thay đổi đại cuộc, nhưng đã có thể thay đổi chính con người anh ở một hướng tích cực hơn.

 

Một nhân vật khác đáng để chú ý mặc dù chỉ xuất hiện được khoảng 5-7 phút phim, đó là nhiếp ảnh gia huyền thoại Sean O’Connell. Giữa Sean và Mitty có rất nhiều sự khác biệt, một người như kẻ lãng du, thích rong ruổi nay đây mai đó để ghi lại những khoảng khắc đẹp trong cuộc sống, một người lại chỉ cắm đầu vào bàn giấy, ngại thay đổi. Thế nhưng, họ vẫn là cộng sự, là bạn bè của nhau trong suốt 16 năm trời dù rất ít lần gặp mặt. Chính Sean là người đã kéo Mitty vào cuộc hành trình bằng tấm phim và món quà là chiếc ví da, để rồi khi gặp nhau ở cao nguyên Tây Tạng, Sean lại dạy Mitty một bài học mới: “với những khoảng khắc đẹp, người ta nên ghi nhớ nó bằng tim, chứ không phải bằng cái máy ảnh.”

Một điểm cộng khác cho bộ phim này, chính là phần hình ảnh đẹp tuyệt vời với bối cảnh của New York, Iceland, Greenland và Himalaya cùng phần âm nhạc chỉnh chu với giai điệu cuốn hút, giúp người xem đẩy được cảm xúc của mình lên cao nhất cùng bộ phim. Nếu các bạn yêu thích dòng nhạc Indie, hãy tìm nghe ca khúc “Dirty paws” của nhóm Of Monster And Men trong phim, chắc chắn ca khúc này sẽ làm bạn thích.

 

So với những bộ phim hài trước đây, lần này Ben Stiller mang đến một bộ phim lạ hơn, không quá nhiều tiếng cười, nhưng lại là những tiếng cười đáng suy ngẫm. Cùng dòng phim hài, trước giờ Ben Stiller luôn là đối thủ của Adam Sandler, tuy nhiên với những phim hài gần đây không được đánh giá cao như “Jack and Jill” “Grow up 2”, phần thắng có lẽ đang nghiêng về Ben Stiller với “Bí mật của Walter Mitty.”

“Bí mật của Walter Mitty” không phải một bộ phim hài khiến mọi người cười lăn lộn, nhưng nó là một bộ phim truyền cảm hứng tuyệt vời. Nếu bạn cảm thấy chán nản, mất niềm tin vào cuộc sống hiện tại, hãy ra rạp và xem bộ phim này, chú ý đến thông điệp mà nó gởi gắm: “Chiêm ngưỡng thế giới, đối mặt với hiểm nguy, nhìn ra phía trước; tiến lại gần hơn, tìm thấy nhau và cảm nhận chúng. Đó chính là ý nghĩa của cuộc sống” (To see the world, things dangerous to come to; to see behind walls; to draw closer; to find each other; and to feel. That is the purpose of Life).

Bài: Chú Hề
Ảnh: IMDB

>>> Có thể bạn quan tâm: Hãy dẹp bỏ những toan tính, dẹp bỏ mớ công việc bàn giấy, dẹp bỏ những giận hờn với người yêu, dẹp bỏ luôn những tranh giành ngoài đời thực… mua tấm vé, đi qua cửa thần kì, chiếu vào mình đèn pin trẻ hóa, ngồi như đứa trẻ ngây ngô mở tròn mắt, thích thú cất tiếng cười không nặng lòng suy nghĩ. Những điều đó, bạn sẽ tìm được ở “Doraemon và bảo tàng bảo bối bí mật”.


Hãy gửi thông tin, bài viết và hình ảnh bạn có cho chuyên mục Giải trí của Đẹp Online tại đây. Bài viết được đăng tải sẽ nhận nhuận bút theo quy chế của Tòa soạn. Trân trọng!

Thực hiện: depweb

06/01/2014, 22:10