Triples Hotpot Thượng Hải & 72 giờ thách thức thực khách sành ăn - Tạp chí Đẹp

Triples Hotpot Thượng Hải & 72 giờ thách thức thực khách sành ăn

Du Lịch

Tôi đã đến Trung Quốc hơn chục lần chủ yếu là vì công việc, nhưng chưa bao giờ đi tham quan vì không thích sự ồn ào náo động của họ. Dịp sang Thượng Hải vừa rồi, tôi đã book phòng ở một khách sạn ngay trung tâm Phố Đông, vừa tiện cho công việc lại có thể nhẩn nha ngắm cảnh. Và điều tôi tâm đắc nhất trong chuyến đến Thượng Hải lần này là được thưởng thức món lẩu Triples Hotpot đối diện khách sạn.

Xung quanh khu phố đi bộ này có hàng chục cửa hàng ăn lớn nhỏ từ bé xíu đến sang trọng hoành tráng. Nhưng 3 đêm ở đó, tôi và người bạn đi cùng chỉ ăn duy nhất món lẩu của nhà hàng này. Ngon tới mức mà khi đã về được 3 ngày và ngồi viết bài này, nước miếng vẫn trực trào ra.

Món lẩu Triples Hotpot ở Thượng Hải

Tôi sẽ kể một cách thứ tự theo thời gian để các bạn dễ hình dung. 

Đầu tiên bạn sẽ phải đăng ký lấy số để xếp hàng, khi tôi lấy số 119 mới tới lượt người số 109, mất khoảng 45 phút chúng tôi mới được gọi tên.

Vào trong quán mới thấy, cách bài trí của họ vô cùng ấm cúng, mùi thức ăn, mùi lẩu thơm ngào ngạt. Bên ngoài lạnh gần 15 độ nhưng bước vào trong phải bỏ hết áo khoác không sẽ rất nóng. Tất cả các bàn đều kín, nhưng đặc biệt lại không ồn áo như bao quán khác ở Thượng Hải. Một nhân viên đón chúng tôi ngay đầu cầu thang tầng 2 với nụ cười không thể thân thiện hơn, anh ta đưa cho chúng tôi một tờ thực đơn với khoảng gần 100 món khác nhau. Chúng tôi chọn 4 món: xách bò, chân vịt, thịt nguội và rau kèm thêm một chai rượu nhỏ. 

Trong quán Triples Hotpot được bài trí ấm cúng và không ồn ào như các quán ăn khác ở Thượng Hải

Sau khoảng 5 phút, các món lần lượt được mang ra, đầu tiên là một nồi lẩu to như cái chảo rang cơm ở ngoài hàng phở. Trong đó chia làm 3 ngăn, một ngăn toàn ớt, tiêu xanh các loại, một ngăn là nước xương hầm trắng đục, còn ngăn tròn ở giữa có màu giống như nước phở. Tiếp theo cậu nhân viên mang lên một túi nilon đóng kín, nhìn bên ngoài bao bì có thể đây là nước công thức gia truyền của cửa hàng. Sau đó cậu ta đổ nước trong túi nilon vào ngăn có toàn ớt và hạt tiêu. Lúc này nước dùng chuyển sang màu đỏ đậm và sánh đặc, cay xé lưỡi nhưng đây là một món tuyệt hảo cho các tín đồ ăn cay.

Sau công đoạn pha chế nước lẩu, các món ăn bắt đầu được mang lên. Đầu tiên là xách bò, còn nguyên màu nâu, không trắng nhợt nhạt như xách bò ở ta. Mỗi miếng xách đều được thái rất to, phía dưới lót đá sạch làm cho xách luôn tươi. Sau đó tới món chân vịt rút xương, phía dưới cũng lót đá, rồi tới món thịt bò cũng vậy. Riêng rau thì họ cho vào cốc gỗ dựng ngược lên để nước chảy xuống phía dưới, tất cả rau đều tươi ngon, xanh sạch. Chúng tôi có gọi thêm một chai rượu nhỏ, và họ mang ra hai cái ly mà có lẽ chỉ to hơn ngón tay chỏ một xíu, rót xong uống vừa khít một hớp. 

Bàn pha chế gia vị

Riêng nước chấm, họ bày trên một cái bàn khoảng 20 bát gia vị khác nhau như hành tỏi, dấm ớt, tiêu xả… Thực khách tự ra pha trộn theo khẩu vị riêng.

Chỉ nhìn cách họ bày biện món ăn và nồi nước lẩu sôi sùng sục ở chính giữa, tôi đã cảm nhận được đỉnh cao của phong cách ẩm thực này. Khi thưởng thức, bạn sẽ cảm nhận được điều này rõ hơn. Sau khi bỏ vài miếng xách, vài miếng chân vịt, vài miếng rau vào, chờ vài phút bắt đầu vớt ra ăn. Miếng xách to là thế mà khi vớt ra nó co lại nhỏ xíu rất vừa miệng. Vớt ra, chấm với nước xì dầu, hoặc có thể không chấm, bỏ vào miệng nhai miếng nào miếng nấy giòn tan, đậm đà. 

Càng về cuối, nước càng đậm đà, vị cay càng ngày càng đậm, lúc cuối, các loại hạt tiêu sọ, tiêu xanh mềm ra, dính vào thức ăn làm cho đầu lưỡi tê rần rần. Ai ăn được cay sẽ rất nghiền món này. Tôi thích và tôi nghiện.

Đến hôm cuối cùng tôi mới biết là nếu gọi một đĩa xách bò 65 đồng Nhân dân tệ (khoảng 200 ngàn đồng Việt Nam) họ sẽ tặng một nồi nước lẩu như vậy, nếu gọi thêm đĩa xách khác giá vẫn 65 đồng không bớt. Còn nước lẩu không là 50 đồng.  

Cái hay nữa ở quán lẩu này là khu chế biến thức ăn đều để cho thực khách nhìn rõ. Tất cả nhân viên chế biến đều đi bao tay, đội mũ và phía dưới miệng có một miếng nhựa che cho nước miếng không bắn vào thức ăn đang chế biến. Vô cùng sạch sẽ.

Ngồi ăn tại đây, tìm hiểu tôi được biết, ở Trung Quốc có 43 cửa hàng như thế này. Trong 9 năm qua họ đã đón hơn 15 triệu lượt khách. Riêng món xách bò trong 9 năm bán hơn 5 triệu xuất. Quả là điều không tưởng.

Khu chế biến thức ăn của nhà hàng để cho thực khách nhìn thấy rõ các đầu bếp chế biến thực phẩm vô cùng sạch sẽ

Có dịp đi đây đi đó nhiều, món gì tôi cũng đã thử qua. Đến Nhật Bản tôi đã từng ăn Nato (đậu tương lên men ), thịt ngựa sống, hoặc món Chutoro – nghe nói đây là món ăn từ cá voi, cả con cá voi chỉ có một miếng bé xíu bằng bàn tay và bạn sẽ phải bỏ 200USD để được ăn một miếng bé bằng miếng gừng thái mỏng. Đến Hàn Quốc thì ăn cá cóc, món mà ăn vào có nguy cơ ngộ độc là 50/50. Đến Đức ăn thịt lợn sống trộn hành. Đến Lào thử ăn tép sông nhảy tanh tách trên đĩa. Đuông dừa chấm nước mắm ở miền Tây, hay món mắm mút dòi ở Kỳ Anh – Hà Tĩnh tôi cũng đã thưởng thức. Nhưng đúng là chưa bao giờ đi nước ngoài tôi lại nghiện một món ăn như món lẩu ở Thượng Hải lần này, 3 ngày liền tôi và anh bạn đều chọn nhà hàng này ăn tối. Với tôi, đây đúng là đỉnh cao của ẩm thực. Nếu các bạn có dịp sang Trung Quốc, đừng quên thưởng thức món ăn này. Đảm bảo các “fan” của lẩu sẽ không thất vọng.

Món lẩu này trong 9 năm qua đã đón hơn 15 triệu lượt khách

Bài & ảnh: Michaeljo
logo

 

Thực hiện: depweb

22/11/2016, 17:00