Mẹ có 2 cậu con trai đầu sinh đôi và bé trai út, điều đó có nghĩa là sự vất vả được nhân lên gấp bội. Các con thường xuyên bị táo bón từ bé, nên mẹ lại càng đau đầu hơn.
Hồi hai con còn nhỏ, có hôm tranh thủ dạo chợ một chút, về nhà nghe bảo hai đứa đã ị xong. Mẹ liền hỏi ngay bà
ngoại: phân cháu thế nào, lỏng hay cứng, có lẫn gì không? Bà
ngoại bị hỏi nhiều quá phát cáu: ra ngoài thùng rác mà xem. Từ đó, lục thùng
rác trở thành “nghề” của mẹ.
Đến lượt em út, cứ 4 đến 5 ngày, con mới ị một lần nên cứ hôm nào con ị là mẹ
như trúng được xổ số. Mỗi khi con đi ngoài là mẹ lại ngắm nghía soi xét để xem
tiêu hoá của con thế nào. Ông bà ngoại lại phát cáu bắt phải dọn ngay vì không chịu được mùi.
Mẹ thường săm soi xem con ị như thế nào
Mẹ và em út ngồi đâu thì y như rằng bị phàn nàn: mẹ hay con đánh hơi mà bốc mùi thế? May mà người nhà còn hỏi những câu tế nhị như thế để mẹ còn
phân bua, chứ người ngoài thì mẹ bị hiểu nhầm to.
Em út thường xuyên nằm bẹp như con dán, mặt lặng thinh, cái mông vổng
lên trời. Mỗi lần mẹ he hé cái quần ra để xem em ấy ị chưa là em ấy
“bắn” cho mẹ một tràng hơi làm mẹ “ngất ngây”.
Mẹ phải lọ mọ lên mạng tra cứu, hỏi tư vấn bác sỹ dinh dưỡng và hỏi kinh
nghiệm người quen để tìm các phương pháp chữa bệnh táo bón cho con.
Trước hết, mẹ thay đổi thực đơn ăn uống, bổ sung nhiều rau củ quả cho các quý tử. Mỗi
bữa ăn, mẹ cho các con lót dạ trước nửa bát cơm, sau đó để các con tập trung ăn rau là
chủ yếu. Nhưng không phải đứa trẻ nào cũng thích ăn rau. Mẹ bắt chước
phương pháp của bố mẹ Đỗ Nhật Nam kể những câu chuyện để định hướng cho
con thích ăn rau như chuyện có cậu bé da nhăn nheo vì không chịu ăn
rau… Ngoài ra mẹ cũng dành thời gian làm sữa chua cho các con, vừa đảm bảo mà các con lại rất thích thú. Và may thay, lũ con ăn hết những món mẹ nấu và hồn nhiên khen ngon. Cứ thế, mẹ cất công chế biến các món mới và các con thì hưởng ứng nhiệt tình. Nhờ đó mà hệ tiêu hóa của con được cải thiện hẳn.
Để các con cảm thấy thư giãn, mẹ đã sắm một chiếc bô thật thoải mái
Mẹ cũng tập cho con thói quen đi ị hằng ngày. Nếu ngày hôm đó, bé chưa ị thì
cứ 6 giờ tối, mẹ lại khuyến khích con ngồi bô, vừa ngồi vừa đọc sách vừa
nói chuyện với nhau cũng được. Mẹ đầu tư cho các con những chiếc bô có thể ngồi thật thoải mái.
Cả nhà tôi xem việc đi ị hằng ngày là mối quan tâm hàng đầu và bọn
trẻ con cũng biết đấy là nhiệm vụ bọn chúng phải hoàn thành. Đi làm về,
nhiều hôm, mẹ bật cười vì nghe Beo nói: “Mẹ ơi liên hoan thôi vì hôm nay
anh Bun ị rồi” hay tự mình khoe: “Hôm nay con ị rồi đấy, mẹ xem con có
giỏi không?”…
Bài: Thu Huyền
Ảnh: Tác giả cung cấp
Xem thêm: Bí quyết giúp con cao hơn – rất đơn giản nhưng lại không dễ dàng chút nào