– Trước và sau khi lập gia đình, Tuấn Hưng được cho là một ví dụ điển hình giữa một “con ngựa hoang” và một “con ngựa đã được thuần chủng”. Chị có nhận ra điều đó?
– Anh Hưng quả thật đã thay đổi nhiều. Bây giờ anh ấy đã để ý và tập trung vào gia đình, bố mẹ, con cái nhiều hơn. Là phụ nữ, chắc ai cũng mong muốn lấy được một người đàn ông như vậy.
– Thật ra thì trước đây, chị có bao giờ tin là một ngày nào đấy anh ấy sẽ thay đổi?
– Chúng tôi tìm hiểu nhau rất lâu nên tôi hiểu anh Hưng là người đàn ông tốt. Tôi tin theo thời gian, cùng với các tác động từ cuộc sống, anh ấy sẽ thay đổi. Tôi có niềm tin đó.
– Quyết định kết hôn cùng “ngựa hoang” có cần đến… lòng dũng cảm?
– Là phụ nữ, tôi nghĩ quan trọng nhất là mình cần có niềm tin vào người đàn ông bên cạnh mình. Hơn ai hết, tôi hiểu anh Hưng đã đối xử với mình ra sao. Nếu anh ấy không tốt, chắc chắn tôi cố gắng bao nhiêu cũng vô nghĩa. Anh Hưng có tố chất người đàn ông của gia đình. Khi quyết định cưới, tôi đã có đủ niềm tin. Thêm nữa, chuyện vợ chồng còn là duyên số. Nếu cứ lo lắng thì mình sẽ lo nhiều thứ lắm, nên tôi chọn cách để cuộc sống đến đâu sẽ cùng nhau sửa chữa và tính tiếp đến đấy. Còn để lo lắng thì chắc khó có ai lấy được anh Hưng lắm.
– 2015 là một năm có nhiều biến cố của Tuấn Hưng, những lúc đó chị chia sẻ với chồng thế nào?
– Trong và sau những lúc anh ấy có sóng gió, các thành viên trong gia đình đều chung cảm giác lúc nào cũng muốn bên cạnh nhau. Riêng cảm giác đó đã khiến cho người đàn ông được an ủi phần nào rồi. Tôi là người hay lắng nghe, dù anh Hưng ít khi nhận được lời khuyên từ vợ, do chuyên môn của anh Hưng là điều tôi không đủ khả năng để biết. Nên, tôi chọn cách luôn bên cạnh anh ấy.
– Chị là người nhận được nhiều bao bọc hơn hay anh Hưng?
– Quá khứ của một người đàn ông đào hoa có khiến chị tò mò?
– Chị thích vai nào của Tuấn Hưng hơn: một người bố, một người chồng, một người con hay một nghệ sĩ?
– Cảm ơn những chia sẻ của chị.
“Sự tích quả dưa hấu” kể rằng, khi nhìn thấy một bầy chim đang rỉa một trái cây lạ dạt vào hoang đảo, Mai An Tiêm đã nghĩ: “Chim ăn được, ắt người cũng ăn được”.
Nhưng với hai cựu thành viên Quả Dưa Hấu, thì khác: Điều Bằng Kiều làm, Tuấn Hưng không làm được, và ngược lại.
Một con mắt tinh nhạy luôn biết kiếm tìm những bản hit, để giữ tên mình lâu lâu lại nóng, mà không cần phải có một chất giọng hơn người. Ngắm Tuấn Hưng là phải ngắm từ phía trước: Sự sôi động, vẻ lôi cuốn, ánh mắt và điệu cười “lẳng lơ chết người”, khả năng trình diễn đậm màu nam tính…
Nhưng để nhận ra Bằng Kiều có khi chỉ cần nhìn từ phía sau: Một bờ lưng vững chãi đủ để không cần phải sống bằng bản hit, hay đúng hơn, bài nào dù cũ vào giọng anh cũng dễ trở thành bản hit, nhờ một chất giọng “mái” không thể trộn lẫn vào đâu, không ai có thể bắt chước…
15 năm đã qua kể từ ngày Quả Dưa Hấu tan rã, kể cũng đã đủ cho bao nhiêu “vật đổi sao dời”. Người khi xưa là anh cả, biết đâu đang chững lại? Kẻ lúc trước là em, biết đâu còn có thể đi được xa hơn? Duy cái tình giữa hai người anh em từng là “chiến hữu” thì vẫn còn đó, như dưa hấu – lẽ thường vốn đỏ lòng đen hạt…