Loại công xưởng này ra đời vào đầu những năm 80 của thế ký trước của công cuộc cải cách, với chủ trương phát triển “công nghiệp địa phương” gắn liền với hương trấn (thị trấn liên xã) để cho nông dân “ly nông, bất ly hương”. Các công xưởng này sản xuất tất cả mọi thứ thượng vàng hạ cám từ đồ điện tử, đồ chơi trẻ em, thực phẩm khô, đến tranh Picasso…, nhưng chỉ có điều tất cả chúng có chất lượng thấp, không nhập vào châu Âu, Bắc Mỹ được mà chủ yếu là được tiêu thụ ở các nước châu Phi, Đông Nam Á, nhất là các nước có chung đường biên giới.
Đồ chơi trẻ em xuất xứ Trung Quốc bày bán tràn lan ngoài lề đường, trước cổng các trường học.
Ai cũng biết, lâu nay, phần lớn các thông tin liên quan đến hàng hoá độc hại, bẩn thỉu chỉ đến từ báo chí hoặc các cơ quan y tế sức khoẻ nước ngoài. Sau đó, nhà chức trách Việt Nam mới cho người đi kiểm tra, đối chiếu… và cuối cùng ra những thông báo không giống ai, kiểu “không có hàng nhập khẩu chính ngạch” mặc dù người ta bày bán khắp mọi nơi!
TS Nguyễn Minh Hoà
Muộn còn hơn không!
Có lẽ đã muộn nhưng vẫn phải làm, là Đảng cầm quyền, Nhà nước, Chính phủ trung ương và chính quyền địa phương phải xây dựng chiến lược bảo vệ người dân, phát triển sản xuất hàng tiêu dùng an toàn nội địa. Lâu nay, chủ đề hàng hoá, thực phẩm bẩn có được đưa ra nghị trường nhưng cũng chỉ dừng ở mức đổ qua đổ lại, đùn đẩy trách nhiệm giữa các bộ, cục và sau đó là chìm xuồng để người dân tự lo. Cùng với việc phên dậu chắc chắn từ biên giới, ngăn ngừa không cho những thứ bẩn thỉu tràn vào đất nước, kể cả việc loại trừ những kẻ tham nhũng tiếp tay cho ngoại xâm kinh tế, thì Nhà nước cần đầu tư mạnh mẽ hơn cho sản xuất hàng tiêu dùng, cho nông nghiệp kể cả việc trợ giá sản phẩm nông nghiệp để cho hàng hoá nội địa chiếm lĩnh lại thị trường. Nếu như phải trả giá cao hơn 5% cho một mặt hàng thực phẩm nội địa mà đảm bảo an toàn cho cuộc sống, tôi tin rằng người dân Việt Nam sẽ lựa chọn cách thức này, nhưng tiếc thay cơ quan chức năng đã bỏ qua việc chăm sóc nền kinh tế nhỏ nội địa để chạy theo những chiến lược công nghiệp nặng tốn kém, ít hiệu quả. Người tiêu dùng cần và cần có những chiến dịch tẩy chay hàng hoá bẩn trên các phương tiện truyền thông, trong các chương trình giáo dục nhằm làm thay đổi nhận thức và hành vi ứng xử. Hãy tỉnh táo bảo vệ người dân trước khi đã quá muộn. Những viên kẹo mang hình điếu thuốc Chi cục Quản lý thị trường TP.HCM cho biết, tình trạng kinh doanh hàng nhập lậu trên thị trường hiện nay không giảm, phần lớn là hàng có xuất xứ Trung Quốc. Chỉ trong tuần qua (từ 13 – 20.6), Quản lý thị trường thành phố đã kiểm tra 390 vụ, xử phạt vi phạm hành chính 60 vụ. Số lượng hàng không có chứng từ, hàng cấm, hàng giả đã tạm giữ gồm 11.721 đơn vị sản phẩm, 11.177kg các mặt hàng đồ chơi trẻ em, điện thoại di động, giày dép, quần áo, rượu, phụ tùng xe máy, thiết bị điện, vải,… Trong đó có 123kg sôcôla nguyên liệu quá hạn sử dụng từ tháng 5.2012; 8.220kg men làm bánh mì đã quá hạn sử dụng từ tháng 10.2011. Ông Đặng Văn Đức, chi cục trưởng chi cục Quản lý thị trường TP.HCM cho rằng, ý thức của nhiều doanh nghiệp nhập khẩu kinh doanh hàng hoá chưa cao khi họ chỉ nghĩ đến lợi nhuận, nên dù biết sai phạm vẫn cứ nhập về. Ông Huỳnh Lê Thái Hoà, chi cục trưởng chi cục Vệ sinh an toàn thực phẩm cho biết, qua công tác kiểm tra vệ sinh an toàn thực phẩm trong thời gian qua cho thấy, hàng hoá không nhãn mác chứng từ, không bao bì, chất lượng không đủ quy chuẩn được nhập lậu vào TP.HCM và bán tại các chợ đầu mối, các khu chợ lớn của TP.HCM ngày một nhiều và khó kiểm soát, như: xí muội, ô mai, trái cây sấy khô, kẹo, bánh thành phẩm… Các tiểu thương chỉ cần gọi điện thoại, hàng hoá sẽ được chở tới tận nhà. Vừa qua, chi cục Vệ sinh an toàn thực phẩm còn phát hiện và tịch thu loại kẹo có hình dáng như điếu thuốc lá bán cho trẻ em với giá 20.000 đồng/100 điếu được nhập từ Trung Quốc. H. Nhung |
Theo SGTT