Từ một cô ca sĩ tuổi teen ngoan ngoãn năm nào, Tóc Tiên đã có một bước đột phá không ai ngờ tới trong năm vừa rồi, trở thành một hình mẫu “sexy” trong làng giải trí. Điều ít ai ngờ, và cả bản thân cô cũng không ngờ, một tấm hình gợi cảm đến từng centimet với mức lan truyền chóng mặt trên facebook đã “mở đường ” cho cô về Việt Nam, trở thành gương mặt đại diện của nhiều thương hiệu lớn.
Mua được bằng tiền thì quá dễ dàng
– Sao nhỉ, sao ngày xưa trông hồn nhiên thì lại có tình yêu, còn bây giờ ngày càng gợi cảm thì lại “phòng không nhà trống” à?
– Không phải là tôi không có người yêu mình. Trước kia tôi như một cô nhóc, bây giờ thì khác rồi. Mọi người đều biết, phụ nữ khi có một vị thế nhất định, đàn ông họ sẽ ngại tiếp xúc. Bản thân tôi lại nghĩ mình không hợp đại gia cho lắm. Nói thẳng ra thì nghe hơi phũ phàng, nhiều người giới thiệu đại gia song chưa có ai làm tôi rung động, và đại gia chắc cũng không hứng thú cưa cẩm tôi vì họ biết tôi không cần tiền của họ. Tôi không lên án đại gia, chẳng qua tôi là kiểu người chỉ tin vào những điều đến từ cảm xúc.
– Đàn ông họ ngại tiếp xúc, hay bởi chị đặt cho mình những tiêu chuẩn?
– Hồi trước tôi có rất nhiều tiêu chuẩn về đàn ông, nhưng càng lớn tôi càng không còn tiêu chuẩn gì nữa. Khi yêu một người rồi, từ người đó, tôi sẽ tự động đưa ra những tiêu chuẩn cho riêng mình. Mà nói thật, tôi không quan tâm ngoại hình hay sự giàu có. Tôi chỉ quan tâm cảm xúc của mình. Có lẽ chính vì vậy nên người ta e dè tôi.
– Ô, tôi tưởng vừa nổi tiếng, vừa xinh đẹp mà lại không quan tâm đến vật chất thì người ta phải vội vã lao tới chứ!
– Không, thử suy nghĩ một cách rất lôgic nhé. Cô ấy không cần tiền của mình, vậy thì mình phải có gì để đốn gục cô ấy? Cái gì không mua được bằng tiền ấy, rất khó đúng không?
– Thì mua được bằng nhiều tiền hơn…
– Mua được bằng tiền thì quá dễ dàng rồi. Cảm xúc khó hơn. Không phải là tôi không cần tiền nhé, tôi chỉ không cần tiền của đàn ông thôi. Tôi nghĩ, tôi tự làm ra tiền được.
Đúng là khán giả có thể bị bội thực với hình tượng sexy
– Chị nghĩ sao nếu tôi nói, thời gian gần đây chị hơi bị sa đà vào việc ăn mặc gợi cảm?
– Tôi sống ở môi trường nước ngoài nên những cái này rất là bình thường, và tôi thấy quan trọng là mình thích thôi chứ người khác nghĩ gì tôi không quan tâm lắm đâu. Tuổi trẻ chỉ có một, mà đâu ai sống giùm tôi.
– Nhưng cái gì xuất hiện dày đặc cũng sẽ khiến người ta nhàm chán, chị cũng biết thế mà?
– Đúng là khán giả có thể bị bội thực với hình tượng sexy, nhưng ở thời điểm này, hình tượng sexy phù hợp với tôi. Thực ra tôi không nghĩ là sự sexy của mình xuất hiện dày đặc. Chị thấy nó dày đặc bởi vì tôi bị đặt vô một môi trường mà nhà nhà sexy, người người sexy, tất cả từ người mẫu, ca sĩ, diễn viên ai cũng ăn mặc sexy hết.
– Nếu nói thế, ai ai cũng sexy thì chị hơn người được cái gì?
– Sự tự nhiên.
– “Tự nhiên”, nghĩa là trên người mình không có “đồ giả” hay còn ý nghĩa nào khác?
– Nó là thần thái bên trong mình. Tôi không cố tình tạo ra vẻ gợi cảm hay muốn nhấn mạnh gì. Tôi tin chắc mình không có khuôn mặt đẹp nhất hay body chuẩn nhất, mình không phải “the best” nhưng mình là “the only”.
– Tựa như một con chim sổ lồng vậy, người ta hay nói ngoan lâu quá nên một khi quyết định thôi ngoan rồi sẽ cực kỳ nổi loạn…
– Đúng, như chị nói, ngoan quá nên khi thay đổi sẽ cực kỳ nổi loạn. Nhưng tôi nghĩ mình đủ tỉnh táo và thông minh để biết điểm dừng ở đây. Cái lằn ranh giữa cá tính và nổi loạn, giữa sexy và dung tục rất mong manh, khác nhau ở chuyện biết giữ sự cân bằng. Không ai khác ngoài chính bản thân mình phải mách bảo mình chuyện đó. Tôi là người sẽ tự nói với mình điểm dừng ở đâu.
– Chị tin mình à, tin vào một cô gái mới ngoài hai mươi?
– Tôi rất tin mình bởi vì tôi hoạt động trong nghề này từ lâu rồi. Từ năm mười ba, mười bốn tuổi tôi đã đi hát. Mà cũng chắc do cơ thể tôi trưởng thành sớm nên nhìn tôi già trước tuổi. Một phần nữa là tôi phải cám ơn sự giáo dục cực kỳ nghiêm khắc của ba mẹ. Cho nên, tôi biết đâu là giới hạn cuối cùng.
– Hậu quả dễ thấy của việc tin tưởng vào bản thân mình để cho ra hình ảnh một Tóc Tiên ngày hôm nay là mẹ chị đã giận chị đấy!
– Đây là chuyện khác biệt giữa hai thế hệ. Những lo lắng ấy rất là những lo lắng rất bình thường của một người mẹ dành cho con gái, nhất là khi tôi lại sinh hoạt trong môi trường nhiều cạm bẫy và phức tạp. Tôi đã không phản ứng lại nhiều vì tôi nghĩ, thời gian sẽ giúp tôi trả lời. Và những hoạt động trong thời gian qua đủ để mẹ tôi tin rằng, con bà là người biết điểm dừng.
– Từ bao giờ, chị thấy mình trở nên gợi cảm thế?
– Đầu tiên là việc cắt tóc. Một ngày đẹp trời nọ, buồn quá không biết làm gì nên tôi đi cắt tóc. Sau đấy những sự thay đổi đã đến một cách tự nhiên, từ từ chậm rãi mà tôi không hề nhận ra. Tức là tôi chỉ nghĩ mái tóc này sẽ mặc cùng cái áo này, cái áo này sẽ mặc cùng cái quần kia… Tự dưng tôi thấy hứng thú về thời trang và bắt đầu đi mua sắm nhiều hơn. Thêm nữa, khi ấy tôi lại vừa mới tách ra sống riêng. Lần đầu tiên không ở chung với gia đình, chính vì môi trường độc lập ấy mà lần đầu tiên tôi đã tự khám phá bản thân mình chứ hồi xưa tôi toàn để người khác khám phá giùm mình thôi. Trong quá trình khám phá bản thân, tôi nhận ra những khả năng rất thú vị ở mình, ví dụ như trước kia tôi chưa từng nghĩ mình có thể ăn mặc đẹp, toàn là mẹ mua gì mặc đó, không nhiều chính kiến trong bất kỳ lựa chọn nào, từ học hành, ca hát đến cuộc sống. Có lẽ, tôi đã ngoan quá. Rồi thì, sự thay đổi của tôi nhận được lời khen từ những người xung quanh. Và khán giả bắt đầu ủng hộ tôi.
– Nghĩa là, chị tự tin ở gu thẩm mỹ của mình?
– Tôi không tự nhận mình là “trendsetter”hay “fashionista” gì như mọi người nói, nhưng tôi nghĩ ít nhất là mình biết cái gì đẹp và cái gì phù hợp với mình. Tôi cũng có chút xíu khả năng kết hợp trang phục sao đó cho nó nói lên được cái tôi của mình.
– Vậy mà lúc đồng hành cùng David Beckham trong một sự kiện gần đây, vị trí mà bao nhiêu cô gái mơ ước, chị đã bị mắc phải lỗi trang phục đấy… Và không ít người nói, gu của chị không ổn định!
– Tôi biết mọi người than phiền về hai bộ áo dài và vài thứ khác nữa. Tôi chỉ muốn nói một câu đơn giản, những thứ tôi mặc trong buổi tiệc hôm đó đều là sự sắp xếp và lên kế hoạch cụ thể của nhiều bên chứ không phải là quyết định của riêng tôi, từ nhà tổ chức, phía Beckham, nhãn hàng, cho nên tôi ở thế bị động. Khán giả có quyền nhận xét, nhất là vì tôi đã xuất hiện trong một sự kiện lớn như vậy. Tôi không nói gì nhiều, bởi trên tất cả những điều xung quanh sự kiện ấy là tôi đã hoàn toàn tốt vai trò của mình. Những hoạt động sắp tới của tôi sẽ lấy lại niềm tin ở khán giả.
Mình không sai. Mình chỉ yếu đuối.
– Là sau khi cắt phăng mái tóc. Tôi vẫn thường nói mọi chuyện đều có nguyên do, và tôi tin vào duyên số. Nói chung không phải vì chuyện tình cảm mà mình thay đổi. Có nhiều thứ liên quan đến cuộc sống mà tôi lỡ kỳ vọng quá nhiều nên khi nó không như mong đợi của mình, tôi đã rất thất vọng. Tôi cũng thất vọng về bản than mình. Nói về sinh lý, tôi ốm đi rất nhiều, và thế là tôi nhận ra, ô, dáng mình ốm đi nhìn cũng được đấy nhỉ. Cái nhận thức này, nó làm trỗi dậy một thứ gì đó trong con người tôi.
– Liệu sự thay đổi của chị có luôn yếu tố mất phương hướng không?
– Trường hợp này đúng với câu trong cái rủi có cái may. Quả thực là tôi đã có một khoảng thời gian mất pương hướng, và rồi những sự kiện liên quan đến công việc giải trí thay đổi cuộc sống tôi rất nhiều. Năm ngoái không biết chị có nhớ chuyện một tấm hình của tôi trên facebook đã xuất hiện khắp mọi nơi mà chính bản thân tôi cũng không biết tại sao. Mọi người nói ra nói vào là tôi PR này nọ, nhưng sự thật không phải vậy. Tuy nhiên, bất chợt tôi nhận ra rằng, à, vì tôi theo đạo Chúa nên tôi rất tin vào Chúa, tôi nghĩ Chúa đã sắp đặt cho tôi một đường hướng về Việt Nam. Tôi từng nghĩ mình sẽ sống bên hải ngoại luôn chứ không quay về Việt Nam nữa, bởi cơ hội về Việt Nam hơi khó và không phải ai về cũng thành công. Sau sự kiện tấm hình trên facebook, khán giả Việt Nam dần để ý tới tôi, ban đầu chỉ là cách ăn mặc. Việc chia sẻ phong cách ăn mặc dần dần trở thành công việc tôi phải làm, mà tôi thì rất thích thú công việc này.
– Từng sinh hoạt nghệ thuật ở Việt Nam nhưng phải đến khi gia nhập Thúy Nga mới nổi lên như một ngôi sao trẻ trên sân khấu hải ngoại. Ở Mỹ chưa lâu mà chị đã tính chuyện đi lại giữa hai nơi rồi à?
– Theo đường hướng của tôi hiện giờ, tôi cảm thấy mình tạm thời đã có một vị trí nhất định ở sân khấu hải ngoại rồi. Thị trường hai bên hải ngoại và Việt Nam rất khác nhau. Thị trường hải ngoại thích gắn bó với những gì quen thuộc, đôi khi có phần hơi cũ kỹ, chính điều đó làm cho tuổi thọ của người nghệ sĩ dài. Còn ở Việt Nam mỗi ngày đều có ca sĩ mới, bài hát mới, MV mới… Tôi nghĩ, thị trường Việt Nam sẽ đốc thúc bản thân tôi phát triển theo một hướng tích cực.
– Quay trở lại chuyện ăn mặc gợi cảm. Có những phụ nữ sau khi chia tay với người yêu biến mình trở nên khác biệt hơn, chị nghĩ do mình ngột ngạt cuộc sống cũ hay vì muốn làm chuyện gây chú ý người ta?
– Tôi đã trải qua hết mọi chuyện chị nói, và sau đó tôi thấy mình thiệt… ngu quá. Nó là một quá trình tâm lý rất bình thường mà mình phải trải qua sau khi thất tình. Thất tình xong mất phương hướng, mất phương hướng xong trách móc bản thân mình tại sao lại trở nên như thế, trách móc xong rồi tự hành hạ bản thân mình… Phụ nữ dù thông minh đến mấy thì trong tình yêu vẫn chỉ là cá thể yếu đuối thôi. Tôi đã trải qua giai đoạn yếu đuối kia, cho tới khi vực dậy được bản thân, tôi mới chợt thấy, nếu phụ nữ là cá thể yếu đuối thì đàn ông là cá thể ngu ngốc. Đàn ông, một khi họ đã muốn bỏ đi rồi thì không có cách nào có thể khiến họ quay lại, và một khi họ đã hết yêu rồi thì mình có làm gì họ cũng không nhận ra. Tôi phát hiện rằng, mình có làm thế nào đi nữa anh ta cũng chả quay lại với mình. Đơn giản là không còn yêu thôi. Nhưng dẫu biết rõ ràng vậy, mọi lời khuyên với mình đều là vô nghĩa và mình phải tự vượt qua. Phương thức duy nhất của tôi là thời gian.
– Ừ thì, mình làm mọi cách cho anh ta chú ý, thậm chí là nổi loạn, nhưng có bao giờ mình lỡ… sai không?
– À không, rất may mắn tôi chẳng điên khùng tới mức làm gì sai. Điều có vẻ sai và phản khoa học duy nhất là nhịn ăn thôi. Nhưng xét ở góc độ khác thì nó là cái lợi khi đem lại cho tôi một body đẹp hơn. Mình không sai. Mình chỉ yếu đuối.
– Nghe có vẻ rất “đàn bà”!
– Tôi cảm thấy không có gì quá đáng khi trở thành một người đàn bà. Mọi người có vẻ chê bai “bánh bèo” nhỉ. Tôi nghĩ làm phụ nữ là một vinh hạnh rất lớn, điển hình như chuyện làm đẹp bằng mọi cách mà không bị ai phàn nàn, kiểu tôi đẹp tôi có quyền ấy. Tôi không sẽ không hề ngại nếu ai gọi tôi là “bánh bèo” đâu.
Text: Nguyen Khac
Photo: Tuan.FR, Dinh Nguyen
Stylist: Thi Thi
Make up: Quan Nguyen
Assistant: Ly Binh Son