Đạo diễn Guillermo del Toro khởi động dự án phim “Frankenstein” bằng yêu cầu dứt khoát với nhà thiết kế phục trang Kate Hawley. Ông muốn tránh lối tạo hình u tối quen thuộc cũng như hình mẫu Dickens khô cứng. Từ đó, đội ngũ thiết kế xây dựng hình tượng nhân vật trong tác phẩm mang tính thị giác mạnh, trong đó từng đường may và lớp vải tạo nên hệ thống ký hiệu độc lập.
![]()
Nhân vật Victor được xây dựng như một ngôi sao nhạc rock thời Victoria. Tạo hình của Victor lấy cảm hứng từ nhân vật Thin White Duke của huyền thoại nhạc rock người Anh David Bowie trong giai đoạn 1975-1976. Thin White Duke sở hữu vẻ ngoài lịch lãm nhưng lạnh lùng, thường mặc áo vest đen hoặc trắng thanh mảnh, quần ống đứng, mái tóc vàng vuốt ngược bóng bẩy. Cảnh Victor thuyết trình y học trong phim tái hiện phong thái lạnh lùng này.

Ngoài ra, theo đề xuất của tài tử Oscar Isaac, nhân vật còn mang cảm hứng từ huyền thoại nhạc pop/rock người Mỹ Prince. Nhóm thiết kế định hình trang phục để phản ánh ranh giới mong manh giữa thiên tài và cơn điên loạn đang dâng trào trong Victor. Chiếc áo khoác nhung đỏ có cấu trúc bất đối xứng, ve cổ nhọn kéo dài, đường may lệch khỏi trục, phom áo vừa vặn nhưng có những méo nhẹ được tính toán kỹ lưỡng. Ánh nến bám vào từng nếp gấp, tạo bóng sâu như những vết nứt phản chiếu nền tâm lý phức tạp của nhân vật. Lớp lót đỏ ẩn bên trong như lớp da thứ hai, biểu thị dòng máu và nội tâm luôn sôi sục.

Nhà thiết kế Hawley và diễn viên Oscar Isaac quyết định giữ trạng thái trang phục xuyên suốt mỗi cảnh quay. Hawley nói “hãy để anh ấy tự nhiên” và dùng sự xuống cấp của trang phục để ghi lại chuyển động tâm lý. Vì vậy, Victor luôn xuất hiện với áo nhăn, sơ mi trắng dính máu và sơn, cổ áo mở lộ xương quai xanh, găng tay da đỏ siết chặt như động tác kiềm chế bản năng. Từng lớp vải phản ánh lớp tâm lý đan xen phức tạp. Lớp ngoài thể hiện diện mạo quý tộc. Lớp trong phơi bày nghệ sĩ bị ám ảnh đang đánh mất kiểm soát.

Giai đoạn sáng tạo đánh dấu bước chuyển trong trang phục của Victor. Cấu trúc bắt đầu nứt vỡ khi các đường may được làm lệch có chủ ý, khuy áo đặt sai vị trí, vải nhung cũ kết hợp da nứt tạo cảm giác vật chất đang rời rạc. Đường chỉ may thưa tạo cảm giác mong manh, các mảng vải chồng lệch giúp mỗi chuyển động của Victor gợi lên sự rạn nứt tâm lý nhờ kỹ thuật phân lớp.

Hawley xây dựng triết lý quần áo là trải nghiệm đầu tiên của tình yêu và biến nó thành cấu trúc vật lý. Trang phục của The Creature không phải lớp da che chở cơ thể mà để tái tạo nó. Chiếc áo khoác lấy từ xác người lính Crimea được xử lý như lớp da mới. Cấu trúc gồm ba lớp. Lớp ngoài là vải dạ dày nặng. Lớp giữa là da cừu cháy với vết đốt tạo bề mặt sần. Lớp trong phủ sáp và nhựa mờ để bám sát phần da giả của diễn viên Jacob Elordi. Các đường may được làm lệch 2 đến 3 cm khỏi vị trí chuẩn. Cách xử lý này tạo cảm giác méo mó nhưng vẫn giữ độ linh hoạt. Hawley giải thích rằng nhóm muốn áo khoác vận động theo nhịp thở của cơ thể nhân tạo. Vì vậy nhóm may các mối nối bằng chỉ đàn hồi ẩn dưới đường chỉ trang trí. Cấu trúc này cho phép vải giãn từ 5 đến 7% mà không rách.

Trang phục của The Creature cũng liên tục biến đổi theo tiến trình tâm lý của nhân vật. Khởi đầu là lớp băng phẫu thuật trắng, tượng trưng cho làn da sơ khai, hắn dần được bao phủ bởi nhiều lớp vải dày, mỗi lớp gắn với một trải nghiệm: bị tấn công, được yêu thương hay chịu phản bội. Nhà thiết kế Hawley sử dụng kỹ thuật mapping, đặt từng vết rách, vết máu hay mảng vá ở vị trí có chủ ý, biến trang phục thành bản đồ cảm xúc trên cơ thể, với từng đường chỉ như vết sẹo ghi lại những tổn thương tinh thần. Đáng chú ý, trang phục của The Creature và Victor phản chiếu lẫn nhau. Victor chuyển từ cấu trúc hoàn chỉnh sang trạng thái đổ vỡ, trong khi The Creature đi từ trần trụi sang đầy đặn. Đến cuối phim, hai nhân vật gần như đổi chỗ. Victor rách rưới như một sinh vật, còn The Creature khoác áo chỉn chu của một người đàn ông văn minh.

Elizabeth sở hữu cấu trúc trang phục phức tạp nhất trong bộ phim. Nhà thiết kế Hawley nghiên cứu hình thái cánh côn trùng và ứng dụng nguyên lý phân lớp tự nhiên vào từng bộ trang phục. Mỗi bộ cánh của Elizabeth gồm từ ba đến bảy lớp vải trong suốt như taffeta, chiffon, organza và tulle, mang hoa văn tế bào, phân dạng hoặc cấu trúc mạch máu được in chìm. Khi cô di chuyển, các lớp vải trượt qua nhau, tạo hiệu ứng quang học sống động. Màu sắc biến đổi dưới ánh nến, gợi nhớ ánh kim lấp lánh trên cánh bọ cánh cứng. Hawley sử dụng kỹ thuật dệt độc quyền để tạo ra tấm lụa xanh lấy cảm hứng từ đá malachite, kết hợp với sợi kim loại phản chiếu, nổi bật dưới ánh nến mà vẫn giữ được độ trong suốt. Tấm voan xanh phủ mặt được xử lý cứng ở viền và mềm ở trung tâm, giúp trang phục tự đứng, tăng thêm chiều sâu thị giác cho Elizabeth.


Corset đóng vai trò cấu trúc quan trọng nhất trong trang phục của Elizabeth. Hawley bố trí xương nẹp thép linh hoạt dọc theo hình cột sống. Mỗi đốt cách nhau 2 cm, trùng khoảng cách đốt sống người. Đường may nổi trên bề mặt corset mô phỏng tế bào và mạch máu, tạo cảm giác nhìn xuyên qua da vào cấu trúc sinh học. Mũ đội đầu của Elizabeth lấy cảm hứng từ hào quang thiên thần thời Phục Hưng. Khung thép mỏng 0.5 mm được uốn thủ công thành hình elip và phủ organza. Bề mặt bonnet đính mảnh kính màu nhỏ như vảy cánh bướm.


Váy cưới của Elizabeth là đỉnh cao trong thiết kế may mặc của phim, được xây dựng với cấu trúc ba lớp như một công trình Gothic. Lớp nền là váy xòe, sử dụng khoảng 60 m lụa tulle xếp tầng, tạo thể tích và chuyển động uyển chuyển. Lớp thân lấy cảm hứng từ áo khoác dân gian Thụy Sĩ – Đức, với các dải ruy băng satin được may chéo tinh tế. Lớp ngoài là thân áo Thụy Sĩ trong suốt, gợi cảm giác như tấm X-quang, kết hợp xương nẹp thép và đáy nhọn đặc trưng, hoàn thiện tổng thể vừa kiến trúc vừa sinh học, vừa thẩm mỹ vừa biểu cảm cho nhân vật.

Hawley cùng nhóm thiết kế dùng kỹ thuật phân tầng ánh sáng. Mỗi lớp tulle có độ trong khác nhau từ 30 đến 70%. Khi Elizabeth di chuyển, ánh nến phản chiếu và khúc xạ tạo hiệu ứng lấp lánh. Các dải ruy băng trên tay và corset gợi cấu trúc xương của The Creature. Chi tiết này kết nối hai nhân vật qua kiến trúc cơ thể. Khi máu thấm vào váy ở cảnh cuối, nó lan theo các đường nối giữa các lớp vải như mạch máu và biến váy trắng thành bản đồ giải phẫu đỏ thẫm.
