Giờ đến cơm trưa. Có những hôm tự nhiên thèm cơm tấm (lẽ ra đó là món ăn sáng), tôi ghé về hẻm 150 Nguyễn Trãi, có tiệm cơm tấm đầu hẻm ngon miễn bàn. Miếng sườn óng mượt như một tác phẩm điêu khắc, nước mắm làm vừa miệng, cơm rời hạt và mềm. Hẻm 150 là nơi có một phòng khám nha khoa nên tôi hay ăn trưa sau mỗi lần đến nha sĩ, tất nhiên là trừ lúc nhổ răng. Còn để ăn cho no, mời bạn đến Vittorio đường Khánh Hội, họ có thực đơn ăn sáng nhưng mãi tận 11 giờ trưa mới mở. Quán gần nhà tôi, trưa nào không biết ăn gì thì tôi đến đó. Ở đó có món mì Ý nghêu làm rất vừa khẩu vị, mì hải sản ngon ngậy, hoặc nếu chay tịnh hơn thì tôi gọi mì aglio e olio (tức là mì Ý với xốt tỏi và dầu ô liu). Quán cũng có món signature mà tôi thấy ngon nhất trong mọi chỗ, là sinh tố dừa. Cùi dừa được xay chung với sữa đặc, rượu malibu và đá, uống đến đâu mát lịm người tới đó. Những hôm dừa không ngon, người phục vụ nói ngay cho bạn biết để đổi thành sinh tố xoài hay dâu, nhưng dĩ nhiên tôi vẫn mong có sinh tố dừa nhất.
À ăn trưa? Mời bạn đến Truyền Ký ở hẻm đường Lý Thường Kiệt quận 5 nhé. Hai món mà bạn phải thử ở đó là gà hấp muối và khâu nhục. Quán do chủ người Hẹ mở lâu đời lắm rồi (chắc già nửa thế kỷ), món gà hấp muối có công thức bí truyền sao đó mà tan trong miệng như có phép thần thông. Khâu nhục là thịt quay hấp nước tương kẹp trong những lát khoai môn. Tôi nghe nhạc sĩ Bảo Chấn kể hồi anh còn nhỏ (vậy là xưa lắm rồi) từng được cha dẫn đến Truyền Ký ăn gà hấp muối đó.
Ăn trưa ở khách sạn Palace cũng ngon lắm bạn à. Ở đó có cái lounge trên tầng 2 rất rộng và yên tĩnh. Thực đơn cũng phong phú, đủ để bạn chọn mệt nghỉ. Điểm duy nhất hơi phiền (có thể) là vấn đề giá cả. Đồ ăn ở đó đắt khủng khiếp và bạn không thể ăn liên tục ngày này qua tháng nọ được. Lâu lâu tôi ghé Palace ăn một món ruột: phở đuôi bò thố đá. Tiệm phục vụ món này trong một cái thố đá sôi sùng sục chứa nước dùng, bạn tự bỏ thịt, hành, bánh phở vào. Thố đá giữ nóng lâu nên bạn thưởng thức xong thố phở mà nước vẫn chưa nguội bao nhiêu. Cà phê sữa Palace cũng ngon, tôi đánh giá vào loại nhất hạng, dĩ nhiên là giá cũng không hề rẻ.
Còn chiều, bạn muốn trà chiều ư? Mời bạn vào khách sạn Sheraton, hoặc quay lại Brodard. Brodard được tôi chọn nhiều hơn vì có trà gunpowder, một loại trà xanh mà khi gặp nước nóng chìm xuống thành tầng dày như thuốc súng. Bánh Brodard cũng phong phú, kem ngon (và nhiều). Tôi thường hẹn bạn hoặc các nhà báo phỏng vấn đến Brodard buổi chiều là để thưởng thức trà chiều đó.