Chào chị Đinh Hương. Lời đầu tiên, xin chúc mừng chị đã có màn tái xuất âm nhạc với một hình ảnh, phong cách rất mới mẻ sau thời gian dài im hơi lặng tiếng. Nhìn lại quãng đường hơn một thập kỷ làm nghề, chị thấy mình đã thay đổi thế nào trong âm nhạc và cuộc sống?
Nhớ lại hơn 10 năm trước, thuở mới bước chân vào thị trường âm nhạc Việt, tôi chỉ là một cô gái trẻ mang niềm đam mê ca hát rực cháy, dám thử nghiệm, khát khao soi chiếu vào tận cùng nơi sâu thẳm nhất của chính mình. Dù vững tin vào con tim và trực giác, song tôi vẫn còn đôi chút mơ hồ về con đường âm nhạc mà mình đang đi. Nhưng tất cả những điều đó lại chính là nền tảng cho kỷ nguyên âm nhạc tiếp theo của tôi.
Giờ đây, tôi đã quay trở lại với âm nhạc sau 8 năm. Tôi không còn là Đinh Hương của ngày xưa, mà là “Black Magic Woman” chính hiệu. Một người phụ nữ đầy “ma lực” sở hữu những thanh âm quyến rũ bậc nhất. Từ giây phút này, tôi sẽ bước đi trên một hành trình vô tận với niềm tin tuyệt đối về tình yêu và hòa bình.
Tư duy âm nhạc ở lần trở lại này của chị có chịu ảnh hưởng từ những trải nghiệm cá nhân và góc nhìn dày dặn kinh nghiệm hơn không?
Có chứ! Tôi không yêu ai cũng ngót nghét 8 năm rồi. Ban đầu, tôi cảm thấy đó là một sự mất mát, bởi tôi luôn khao khát cảm giác yêu và được yêu. Đến khi cầm album “Black Magic Woman” trên tay, tôi mới cảm nhận rõ sự chân thực và sống động của niềm khát khao về cảm giác “yêu” đó. Chính điều này giúp tôi biết được mình đang theo đuổi điều gì trên hành trình sáng tạo nghệ thuật. Sau tất cả, bằng bản năng của một người viết nhạc, tôi với lấy tất thảy những “lát cắt” cảm xúc ấy, nâng niu và chắt chiu trong ca từ, giai điệu. Từng sự góp nhặt đó đã tạo ra những bản nhạc đúng với tầm nhìn, cảm xúc mà tôi muốn kể cho các khán giả.
Trong số những “lát cắt” cảm xúc mà chị muốn nâng niu, có phần nào là trải nghiệm, bài học từ khoảng thời gian tạm lắng vừa qua?
Tôi hay chiêm nghiệm về nội tại của chính mình. Thi thoảng, tôi còn tự ví bản thân như sự hợp nhất giữa một con báo đang nhẫn nại, ẩn mình, chờ đợi thời cơ, và một con bướm chất chứa một khát khao đầy kiêu hãnh, đang “tu dưỡng” chờ ngày phá kén để trở nên muôn phần rực rỡ. Điểm chung về đặc tính sinh tồn của hai loài vật này giúp tôi nhận ra rằng “bóng tối” chính là sức mạnh của sự nương náu.