Tự dưng có được một kỳ nghỉ miễn phí bên cạnh người thân và đặc biệt, nhóm bạn chơi thân hồi phổ thông, tại một resort tiện nghi, lãng mạn bên bờ biển để cùng chứng kiến một đám cưới độc đáo: cô dâu chú rể đi canô từ biển vào (không khác gì đám cưới Vũ Thu Phương) cùng… hai con, tôi đố bạn từ chối đấy! Nói cho bạn thèm là giữa tháng Năm này, chúng tôi sẽ được dự một đám cưới như thế (tất nhiên, không phải đám cưới của… “ông bà Smith”)!
Hay đúng hơn, là được xem một bộ phim còn “hot” hơn cả “Cưới ngay kẻo lỡ”, khi tên của nó là một phản đề hùng dũng và hiên ngang hơn nhiều: “Không cưới ngay cũng chẳng lỡ”.
“Mời cô chú tới chia vui với bố mẹ cháu…”
Gần như là người cuối cùng trong khóa làm đám cưới (trừ những ca “trơ gan cùng tuế nguyệt”), cũng là người duy nhất làm đám cưới khi đã… có gia đình, giữa lúc bạn bè ai nấy đều đã yên bề gia thất, bìu ríu con cái… nên Dung đã ý tứ gửi thiệp mời trước hai tháng để bạn bè tiện sắp xếp. Cái thiệp mời vì thế cũng độc nhất vô nhị (ở Việt Nam): “Thẩm Quyến, ngày… Chúng cháu là con của bố… và mẹ… Sau 5 năm chung sống và sinh ra chúng cháu, bố mẹ cháu đã quyết định tổ chức đám cưới trước sự chứng kiến của hai con. Vậy chúng cháu viết thư này để báo tin vui đến cô chú và mong cô chú thu xếp thời gian đến chia vui cùng bố mẹ cháu vào ngày…, tại…”.
Nghe các khách mời “đại gia” hẹn nhau “đi con 7 chỗ nhà mày cho rộng hay chạy con Ford Escape gầm cao nhà tao cho bọn trẻ con đỡ say…” mà tự dưng thấy tủi khi nhớ lại đám cưới thuở ra trường của mình (Khổ quá, lanh chanh làm đám cưới sớm chỉ vì sợ ế và gã kia đổi ý). Bạn bè có đứa còn phải đi xe máy cặp 3 đến, chứ đừng mơ 5 hay 7 chỗ, gầm cao hay gầm thấp. Tiệc cưới thì cũng đến là khiêm nhường, dù lúc đó quê nhà đã có… biển (từ cả triệu năm trước), chỉ là chưa có… canô (hic).
“Cám ơn mình đã… cưới em!”
Một cái kết có hậu cho một cuộc tình đẹp, “chỉ có đúng trở lên”! Bạn sẽ bảo: Đấy là đàn ông Tây, chứ đàn ông Việt, ai mà tin được. Chẳng phải đầy sao Việt, đẹp nghiêng nước nghiêng thành, tiếng tăm đầy mình mà còn bị “bồ đá” như thường đấy sao, dù cũng đã từng “bon chen” sống thử như ai. Thế nên tới giờ này chỉ có Hollywood làm phim “Yêu là cưới” chứ ở Việt Nam, cùng lắm chỉ có vở kịch “Cám ơn mình đã yêu em” mà thôi. Hic, nghe sao mà thương đàn bà đến thế! Làm sao mà phải cảm ơn? Thế khi đàn ông hết yêu mình, họ có thèm xin lỗi mình không? Nhưng thôi, cũng may là người ta còn chịu ngồi đó mà nghe cám ơn, chứ thiếu gì anh, “36 chước chỉ khoái mỗi chước chuồn”, nhất là khi được cám ơn bằng “hiện vật”: đứa con – “kết quả của tình yêu”.
Thế nên, nếu bạn có: Bị lừa – Bị bồ đá – Bị bạn phản – Bị cắm sừng (và không được cưới) thì cũng đừng bất ngờ. Đời mà!”..
Bài Thư Quỳnh
Các bài viết trong chuyên mục Sao Hỏa – Sao Kim:
>> Không cưới ngay cũng chẳng lỡ
>> Tại sao phải cưới ngay?