Lấy chồng rồi đi Mỹ, Thiên Lý sinh con, một bé trai kháu khỉnh. Mới đây cô trở về Việt Nam, xuất hiện trên các poster quảng cáo và hiếm hoi hiện diện trong một số event. Khi cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ Thế giới khởi động, cô xuất hiện với tư cách Giám đốc quốc gia cho đại diện Việt Nam.
Anh ấy ít khi khen tôi
– Hình ảnh của chị luôn gắn với mẹ kể từ khi trở thành hoa hậu. Thế rồi chị đột ngột đi lấy chồng. Một cô gái sống trong bao bọc khi lập gia đình sẽ thế nào?
– Đúng là từ trước tới giờ tôi làm gì cũng có mẹ bên cạnh. Đến năm 16 tuổi qua Mỹ học, tôi mới không ngủ cùng mẹ nữa và sống tự lập trong ký túc xá. Khi thi hoa hậu rồi về nước tham gia nghệ thuật, thời gian đó vì còn khá lạ lẫm với môi trường ở đây và cũng vì trong giới có nhiều điều tế nhị nên cần có một người lớn giúp. Tin tưởng nhất lúc đó chỉ có mẹ, nên mọi người dễ thấy ở Việt Nam tôi đi đâu cũng có mẹ.
Tuy nhiên, chuyện tình cảm với ông xã thì mọi thứ đến tự nhiên. Tôi không thể giải thích nó thế nào nên ngày cưới thì thấy vui chứ không run gì hết. Ngay cả với anh chị em nhà chồng đến khi cưới tôi cũng thấy quen thân rồi.
– Chị quen chồng mình trong hoàn cảnh nào?
– Anh ấy là Việt kiều Canada, còn tôi sống ở Mỹ. Tôi biết và quen anh ấy từ cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ Thế giới tổ chức ở đây. Quen từ đó đến lúc cưới cũng gần bốn năm, còn yêu thì không biết từ khi nào.
– Ngày trước trả lời phỏng vấn, chị cho biết người đàn ông trong mơ của mình phải: khỏe mạnh, thông minh, đẹp trai càng tốt, từng trải, bản lĩnh, nhân ái, lãng mạn và hơi… si tình nữa. Chồng chị bây giờ có đáp ứng hết cả danh sách tiêu chuẩn ấy không?
– Những yếu tố đó vẫn là sức hút đối với tôi và ông xã đương nhiên có điều đó (cười). Ông xã sinh năm 1968, tôi vẫn nghĩ trên đời chẳng bao giờ có hai người hoàn toàn giống nhau hay hoàn toàn phù hợp, giữa vợ chồng quan trọng là có tình cảm tự nhiên. Chúng tôi đến với nhau không có ép buộc. Tôi nhận ra vợ chồng đúng là duyên nợ, vì nặng nợ nên mới ở với nhau chứ không phải là người khác.
– Nhưng anh ấy có gì đặc biệt khiến chị gật đầu lên xe hoa ở tuổi 22?
– Năm vừa rồi tôi thấy mình nên ổn định gia đình, bản thân cũng thấy người đàn ông này là dành cho mình rồi nên tôi quyết định làm đám cưới. Khi đi đến hôn nhân, yếu tố đầu tiên đối với gia đình tôi và cả gia đình anh ấy là hai người phải hòa thuận, cả hai gia đình cũng hòa thuận với nhau. Điều này được tìm thấy trong mối quan hệ của chúng tôi.
Chúng tôi cùng nhau ăn cơm ngày ba bữa
– Hai người cùng lớn lên ở những đất nước rất cởi mở là Mỹ và Canada, anh chị duy trì cuộc sống gia đình theo cách nào?
– Chúng tôi ăn cơm cùng nhau mỗi ngày, có ngày thậm chí ăn với nhau ba bữa: sáng, trưa, tối. Tất nhiên cũng thỉnh thoảng ông xã phải đi tiếp khách, nhưng những ngày như vậy không nhiều.
– Chị làm tôi bất ngờ đấy, gia đình doanh nhân – á hậu như chị mà còn hơn cả gia đình truyền thống kiểu mẫu.
– Thực ra, gia đình tôi mỗi người có công việc riêng nhưng đều có điều kiện tự chủ trong công việc mình làm, mọi người đều không nhất thiết phải đến cơ quan theo giờ hành chính bó buộc nên chủ động quỹ thời gian của mình hơn. Từ khi về sống chung, hàng ngày chúng tôi đều ăn cơm với nhau ít nhất hai bữa. Ngày nào không ăn ba bữa là do buổi sáng có món ngon, ăn nhiều quá nên trưa không thể ăn được nữa nên không về mà thôi (cười).
– Hotgirl Quỳnh Chi cũng trở thành mẹ ở tuổi 23 như chị. Cô ấy chia sẻ rằng, có lúc đã thấy tiếc vì nhìn bạn bè cùng trang lứa tự do bay nhảy và sống vô tư ngoài kia. Chị có cảm giác nuối tiếc như vậy không?
– Mọi người xung quanh nhận xét có con tôi còn trẻ hơn ngày xưa, vì chơi đùa với con thích lắm. Nói chung tôi cảm thấy mình có thêm nhiều hạnh phúc hơn chứ không có nhiều tiếc nuối.
Tôi nghĩ khi quyết định cho bản thân mình việc gì đó cần nhất là làm sao không để trái với lương tâm, mong muốn từ trái tim mình. Đặc biệt trong chuyện tình cảm gia đình, gắn bó được với nhau lâu dài chắc chắn phải dựa trên sự yêu thương chân thành. Cuộc sống lúc nào cũng có thăng trầm, buồn vui nhưng đến cuối ngày mình thấy muốn về với gia đình hơn cả. Nếu như thế, tôi nghĩ mình đã có được điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Và tôi đang sống mỗi ngày như vậy.
Gọi chồng tôi là ông bầu hoa hậu thì hơi quá
– Tôi khá ấn tượng về người mẹ sắc sảo của chị. Nhưng tôi không cảm thấy chị có sự sắc sảo của mẹ, thế chị giống ai?
– Tôi điềm tĩnh giống ba. Đúng, tôi không có sự sắc sảo của mẹ. Mẹ có được điều đó là do mẹ phải ra đời từ rất sớm. Từ nhỏ, ông ngoại ra Bắc tập kết, mẹ tôi phải sống với ông bà cố. Đến năm 21 tuổi mẹ tôi mới gặp ba ruột. Ba của tôi cũng thế. Chuyện đó do hoàn cảnh đẩy đưa. Vì thế sau này khi có con, mẹ tôi muốn bao bọc các con, muốn con cái có gia đình trọn vẹn.
– Chị được học hành đàng hoàng, bài bản. Với đàn ông Việt, chưa chắc đó là ưu điểm, vì họ không thích vợ hơn mình. Trong cuộc sống gia đình, chị có phải cố gắng làm mình bớt trí tuệ đi hay anh ấy hơn chị nhiều rồi nên chị thấy hài lòng?
– Trí tuệ của một người mà phải lấy ra so sánh thì khó mà lường được. Nhưng chắc chắn kinh nghiệm sống của chồng hơn tôi rất nhiều. Hơn nữa, tôi nghĩ không phải đàn ông Việt đều giống nhau. Điển hình như người đàn ông mà tôi vẫn luôn thần tượng là ba. Ba và mẹ tôi luôn nâng đỡ nhau trong cuộc sống nên tôi cũng được ảnh hưởng bởi cách sống đó.
– Trước đây có bao giờ chị nghĩ một ngày mình lại trở thành Giám đốc quốc gia cho các thí sinh Việt Nam tham dự cuộc thi hoa hậu quốc tế không?
– Không bao giờ. Cuộc thi hoa hậu của chính mình tôi cũng hoàn toàn không nghĩ đến trước đó. Bây giờ lại còn được lựa chọn các bạn dự thi. Tôi thấy cuộc sống đúng là luôn đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
– Chị luôn tìm cách né tránh sự phức tạp của thế giới showbiz, nhưng chị lại lấy một ông bầu hoa hậu. Có gì mâu thuẫn không?