Đàn ông có tính…đàn bà

"Cái lão ấy tính tình như đàn bà"… đó là một câu nói quen thuộc mặc nhiên được người ta công nhận như định nghĩa về một phẩm chất có vẻ "yếu kém" của đàn ông. Người nào bị nhận ba chữ “tính đàn bà” ấy thì lấy làm xấu hổ, còn kẻ nói ra thì coi như một sự giễu cợt hay chê trách.

Với các đấng mày râu, như vậy là một sự sỉ nhục, rõ ràng ta oai phong như vậy, đi lại đĩnh đạc, ăn to nói lớn, đầy mạnh mẽ và nam tính… Thế nhưng rút cục thì thế nào, đâu đó, một VIP ngự xế hộp hay chú “cửu vạn” ngồi lề đường vẫn sẽ bị nhận một câu gọn lỏn, ném xẹt vào mặt, hoặc vào lưng: Cái đồ đàn bà! Ức thật!
 
Nhưng cái sự “ức” này hóa ra lại là một sự nhầm lẫn, mà là nhầm to, nhầm chết người. Bởi lẽ, các đấng đại trượng phu không hề ngờ rằng, khi họ được nhận câu ví “y như đàn bà” thì lại là một lời khen không thể nào tốt hơn được.

Nếu nói “tính đàn bà” là một phẩm chất thì trước hết cần phải định nghĩa chính thức ba chữ: "tính đàn bà". Tính đàn bà là sao nhỉ? 

Làm một cuộc trắc nghiệm nhỏ với 5 người đàn ông để xem họ định nghĩa thế nào là tính đàn bà? Câu trả lời là… im lặng và cười trừ. Vậy thử đi lướt vài cái tính đàn bà xem sao.
 
Đơn cử, người ta nói là: "Cha ấy cẩn thận như đàn bà" hay "Cha ấy tỉ mẩn như đàn bà!”. Ô hay, cẩn thận, tỉ mẩn là xấu hay sao? Vậy thì cần phải cẩu thả thì mới là đúng đàn ông, mới là tốt?! Lại còn có câu "uỷ mị như đàn bà", ái chà cái này cũng phải bàn cãi.

Thông thường có câu "nước mắt đàn ông" để nói về một sự hiếm hoi, một sự đau khổ rất lớn. Nhưng thực tế, cứ soi gương và nhìn sang bên cạnh sẽ thấy tỷ lệ đàn ông khóc cũng tương đối. Theo thống kê thì trong cuộc đời mình, cứ một năm, trung bình người đàn ông khóc khoảng 3,7 lần, một con số bất ngờ chăng? Vậy thì phải để các ông tự đếm lại số lần khóc của mình đã.

Đấy là chưa kể, khối người đàn ông được mệnh danh là "mít ướt", lại có những người khóc như mưa như gió hết lần này đến lần khác cho những chuyện cũng chẳng đâu vào đâu và một số khơ khớ những ông thuộc loại “lệ tửu”, nghĩa là cứ uống một chút men vào là khóc, nước mắt chan chứa, ròng ròng…
 

Tính đàn bà cũng tuyệt đấy chứ? Họ căn cơ cho túi tiền của chung. Họ cẩn trọng và tỉ mỉ chăm sóc cho gia đình, chồng con. Họ nhẫn nại và thủy chung. Họ biết tha thứ, biết yêu thương. Rất thẳng thắn và dám đối diện, dám chịu trách nhiệm.
Vậy thì nếu đấng mày râu nào đó được nhận một câu “tính đàn bà” thì hãy lấy làm hãnh diện.

Yếu đuối như đàn bà! Đất nước chúng ta trải qua nhiều cuộc chiến tranh, đằng sau những gian khổ, sự mất mát, hy sinh về tuổi xuân và xương máu của người lính nơi trận mạc là sự chờ đợi của những người phụ nữ.

Phu nhân của Tôn Trung Sơn – Tống Khánh Linh – đã có câu đúc kết rằng: “Chiến tranh đi qua lấy đi rất nhiều tính mạng của người đàn ông, còn với phụ nữ thì nó để lại những vết thương không bao giờ lành lại và đau đớn suốt cuộc đời họ”. Nếu để đàn bà đi đánh giặc, chẳng hiểu sẽ có bao nhiêu phần trăm đấng trượng phu nuôi con, nuôi mẹ, lao động và chiến đấu, nhìn tuổi xuân sắc trôi qua, đè nén những ham muốn rất đỗi bình thường và chính đáng mà chờ đợi? Nếu cuộc chiến tranh được đo bằng xương máu thì sự chờ đợi tính bằng từng hơi thở, từng đêm lạnh, từng ngày nắng… Ôi đàn bà! Cái thuộc tính chờ đợi, thủy chung của họ mới đáng quí làm sao?
 
Chi li như đàn bà! Cái thằng cha ấy đếm củ dưa hành, đo lọ nước mắm như đàn bà! Quan điểm ấy có vẻ mâu thuẫn với câu: “Bà ấy hoang tàng lắm”. Kể ra thì cũng lạ. Chi li có gì là xấu? Cứ đếm dưa hành, cứ đo nước mắm nhưng biết chi đúng lúc, tiêu đúng chỗ chẳng phải là hơn cái thói “bán giời” của Thúc Sinh sao?
 
Lắm điều như đàn bà thì hẳn rồi. Nhưng cứ thử ra quán càphê ngồi mà quan sát, sẽ thấy độ buôn của các quí ông cũng chẳng kém gì các bà, các cô.

Còn về độ lượng thì thử so sánh xem nào. Nếu đối phương có tình ý ở bên ngoài? Các bà có thể rộng lòng mà bỏ qua cho các vụ mèo mỡ, còn các ông? Rõ ràng là sẽ không thể chịu đựng được bộ sừng dẫu nó có đẹp như sừng của một chú tuần lộc. Kết cục, một cuộc chia li là nhãn tiền.

Nếu phải nói một câu chuyện cho ra lẽ, thường là đàn bà đi thẳng trực diện vấn đề, không vòng vo, còn các ông lại luôn chọn cách “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt” rốt cục thì vẫn cứ lòi cái đuôi hồ li…

Còn dũng mãnh, cứ thử động đến chồng, con, gia đình họ mà xem, họ sẽ cho biết “đàn bà dễ có mấy tay” ngay lập tức! Và nếu các quí ông biết mềm mỏng như các bà, con đường công danh chắc chắn sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều!
 
Vậy thì tính đàn bà cũng tuyệt đấy chứ? Họ căn cơ cho túi tiền của chung. Họ cẩn trọng và tỉ mỉ chăm sóc cho gia đình, chồng con. Họ nhẫn nại và thủy chung. Họ biết tha thứ, biết yêu thương. Rất thẳng thắn và dám đối diện, dám chịu trách nhiệm. Những tính tiêu cực ư: Nói nhiều? Ủy mị? Một chín một mười mà thôi! Vậy thì nếu đấng mày râu nào đó được nhận một câu “tính đàn bà” thì hãy lấy làm hãnh diện vì đó là một lời khen và một lời nhắc nhở để các ông tự hoàn thiện mình.
 
Lẽ dĩ nhiên, đừng có đi lại như đàn bà, bởi cái nguẩy mông, vung tay của họ là trời phú. Dĩ nhiên cũng đừng phục sức lòe loẹt, đeo đầy người trang sức cho dù đắt tiền đến đâu bởi đó chỉ là những phụ kiện để thu hút kẻ khác giới, ở đàn ông, sự thu hút không phải là sắc đẹp mà là trí tuệ./.


From the same category