Hiện tại anh đang sống như thế nào?
Tôi đang ở một nơi tốt hơn. Tôi biết mình đang có nhiều sự chuyển hóa và mình đang sống tốt hơn, khỏe hơn. Hơn năm ngoái rất nhiều.
Trước đó anh ở đâu?
Trước đó tâm trí tôi lang thang. Tôi không rõ lắm về việc mình thật sự là ai, cái mình thật sự muốn là gì, điều mình đang làm có ý nghĩa gì, những cái mình theo đuổi mãi mà không được thì mình có nên buông xuống không.
Vậy đã lúc nào anh buông chưa?
Cũng định mấy lần rồi, mấy lần tôi rơi xuống đáy. Một lần là hồi tôi mới về nước, mở công ty nhưng không có kỹ năng quản lý. Mình là người chuyên làm nghệ thuật nhưng lại nghĩ mình có thể làm hết mọi vai trò. Nhóm nhảy tan đàn xẻ nghé trong khi trước đấy đã từng là “đỉnh của chóp” ở Việt Nam. Đó là lúc tôi đang ở trên đỉnh cao, nhưng cái vực nó ở ngay sau lưng mà tôi không để ý.
Lần thứ hai là tầm 2019 – 2020, cũng gần một năm trời tôi mông lung không biết phải làm gì. Show diễn thì không có. Đã có những lúc tôi rất áp lực, có những ngày trong túi chỉ còn một hai chục nghìn để mua đồ ăn thôi. Do tôi chủ quan, đã có những quyết định sai lầm để cuối cùng đẩy bản thân rơi vào trạng thái như vậy. Tôi cứ thức dậy rồi nhìn mỗi ngày trôi qua một cách vô nghĩa.
Trong EP “Lost” của anh, tình yêu, tình dục, các chất kích thích… được đề cập như những yếu tố bủa vây lấy một người đàn ông lạc lối. Người đàn ông đó chính là anh?
Người mất phương hướng chỉ mong tìm thấy một lối thoát. Tôi đã từng sợ việc phải sống thiếu điếu thuốc, cốc rượu, thiếu những mối quan hệ khỏa lấp khoảng trống bên trong mình. Nhưng cuối cùng tôi nhận ra những thứ đó không giúp được nhiều cho mình, chỉ khiến cho khoảng thời gian đó càng trì trệ thêm.
Anh đưa bản thân trở lại bằng cách nào?
Tôi suy nghĩ chắc mình chỉ nên làm một cái mà mình thích nhất thôi, đó là làm nhạc. Vin vào đó, tôi dần dần đứng dậy để làm lại cuộc đời.
Quá trình làm nhạc Trịnh trong hai năm thật sự đã giúp tôi rất nhiều, có thể nói là chữa được căn bệnh trầm cảm của tôi trước đó, khai mở thêm cho tôi về nội tại và hướng tôi tới những triết lý, tư tưởng không chỉ trong âm nhạc mà còn trong cuộc sống, trong cách đối diện và tương tác với cuộc đời. Nhạc Trịnh đã dẫn tôi đến được nơi mà tôi hướng về.