Tôi học thạc sĩ ở trường Ivy League. Buổi đầu tiên đến trường, tôi nói chuyện với giáo sư hướng dẫn, bày tỏ mong muốn học lớp của ông và ý định học tiếp lên tiến sĩ, nhưng thầy đã tỏ ý từ chối, nói rằng học lớp của ông phải đọc nhiều, biết nhiều kiến thức về giáo dục và lịch sử nước Mỹ. Thầy còn nói thêm là kể cả tôi có được nhận vào chương trình tiến sĩ, chưa chắc người ta đã cho tôi học bổng. Lúc đó, thầy còn chưa nhìn thấy tài liệu nghiên cứu của tôi.
Nhưng sự từ chối của thầy càng khiến tôi có thêm động lực. Tôi đăng ký luôn lớp của thầy và đúng là nó cực kỳ khó. Nhưng tôi đã nỗ lực gấp đôi, gấp ba người khác và hầu như ngày nào cũng ở thư viện học đến 2 giờ sáng. Bài kiểm tra đầu tiên, tôi được điểm tuyệt đối, thầy đã viết nhận xét là “Tôi rất vui khi có em trong lớp!”. Thầy vẫn nhớ cuộc nói chuyện đầu khóa học, nhưng lúc này thầy đã công nhận tôi.
Đó cũng không phải lần duy nhất tôi bị phân biệt đối xử. Có rất nhiều giáo sư chỉ cần thấy tôi là sinh viên quốc tế là đã từ chối cơ hội cho tôi làm việc ở phòng lab của họ. Hoặc các bạn sinh viên Mỹ có thể chỉ cần chuẩn bị 1-2 xuất bản khoa học thì tôi phải chuẩn bị đến 10 xuất bản khoa học mới yên tâm ra trường.